Mưa Huế – “đặc sản” cố đô với nỗi buồn miên man

Không giống với những vùng đất khác, mỗi năm vào mùa Huế lại bước vào khoảng thời gian “mưa dầm mưa dề”. Nếu có ai đó hỏi rằng mưa Huế có gì đặc biệt, câu trả lời có lẽ là mưa trên cố đô không hẳn là đặc biệt, chỉ là từng hạt mưa cứ rơi rả rích mang đến cho con người ta một chút trầm ngâm, chút buồn man mát. Từng cơn mưa xối xả trắng trời trắng đất, bao trùm lên toàn bộ thành phố cố kính một màu mịt mờ, vấn vương. Dưới những làn mưa trắng xóa, vùng đất “thần kinh” dần chìm vào không gian trầm mặc, gợi lên cho con người ta chút hoài niệm, chút buồn miên man.

Mưa Huế bắt đầu từ khoảng tháng 9 và kéo dài cho đến Tết ta, mưa cứ rơi dai dẳng từ ngày này sang ngày khác, từ tháng này đến tháng nọ. Dần dần những cơn mưa đã trở thành một món “đặc sản” của vùng đất cố đô, làn mưa khoác lên Huế vẻ hoài cổ, thăng trầm. Dưới làn mưa giăng khắp lối, những bức tường thành, những lăng đài oai phong cũng nhuốm màu rêu phong, hoài cổ. Mưa Huế mang một màu sắc lạnh, trầm vang từ những con phố nhỏ, u hoài qua những mái nhà cổ, những hàng cây lặng lẽ hay bước chân nặng trịch của con người.

Mưa trên phố Huế sẽ thật lạnh lẽo, u buồn với những ai lam lũ để kiếm sống nhưng cũng sẽ thật dịu êm, lãng mạn với những con người mang tâm hồn nghệ sĩ. Mưa Huế khiến ta thương những đôi vai gầy của những gánh hàng rong, xót cho những con người vừa làm việc vừa khoát nhẹ đôi tay vuốt đi những hạt mưa giăng trên gương mặt. Mưa khiến cho cuộc sống như chậm lại, khiến con người ta phải day dứt và hoài niệm.

Mưa khiến thành phố vốn ồn ào náo nhiệt bỗng dưng chìm lắng vào làn mưa rơi. Đến Huế ngắm mưa cũng là một điều may mắn và thi vị. Những cơn mưa tuy ướt át nhưng cũng là thướt phim đầy lãng mạn. Dưới làn mưa bay, được nép mình vào người thương, cùng nhau tham quan trên đất Huế hay chỉ đơn giản là cùng bạn bè ngồi ăn củ khoai nướng, bắp nướng, thưởng thức ly sữa nóng rồi ngắm nhìn từng hạt mưa rơi tí tách cũng đủ khiến tâm hồn ta xao xuyến.

Vậy nên, dù là ngày nắng hay ngày mưa thì Huế cũng không chỉ đep bởi phong cảnh, bởi con người, mà còn đẹp bởi những khoảnh khắc, bởi những cảnh tượng nhỏ bé xung quanh mà mấy ai có thể để tâm.