Vấn vương mùa thu xứ Huế

Mùa thu xứ Huế thường ít được nhắc tới hơn mùa thu Hà Nội. Phải chăng mùa thu ghé đến Huế nhanh quá khiến người ta không kịp cảm nhận?

Một buổi sáng thức dậy, cái se lạnh của mùa thu với chút nắng vàng ươm trải dài trên những con phố nhỏ. Lang thang vào mỗi sớm ban mai, bạn sẽ cảm nhận được nét bình yên, mộc mạc của Huế mộng mơ.

Mùa thu đến, mang theo những cơn mưa ngâu buồn tẻ, khiến ai như quên mất rằng có những buổi sáng tinh mơ với bầu trời trong vắt, từng ánh nắng dịu dàng len lỏi trên từng góc phố, những làn gió mơn man như khẽ vuốt lên mái tóc. Mùa thu xứ Huế như người con gái đẹp là vậy, nên tiết thu cũng vì thế mà đỏng đảnh, khó chiều. Có khi nắng đẹp cả ngày, có khi mưa dầm suốt tuần rả rích, hôm lại se lạnh lúc chiều về…

Nhiều người nói Huế không có tiết thu, phải để ý kỹ mới thấy được hình bóng mùa thu về trên xứ Huế. Những tán cây ngả vàng, lá rụng nhiều trên hè phố là những dấu hiệu thiên nhiên dễ thấy nhất khi thu sang.

Mùa thu xứ Huế không đặc trưng như mùa thu Hà Nội có cây bàng lá đỏ, hoa sữa thơm hương. Thu để lại trên mảnh đất thương nhớ những trận mưa dầm tưới ướt cây cỏ, phải đến ngày nắng ít ỏi mới thấy được lá vàng khẽ rơi trong gió. Huế vào thu đẹp không chỉ bởi cảnh sắc thiên nhiên mà còn lắng đọng bởi vẻ bình dị, mộc mạc của những con người chân phương.

Những ai đã yêu Huế sẽ thấy Huế mùa nào cũng đẹp. Ai yêu nét trầm mặc, mộc mạc của Huế sẽ càng yêu Huế lúc vào thu, yêu cả những cơn mưa miền Trung rả rích suốt tuần.

Mảnh đất cố đô khéo biết cách làm say lòng lữ khách và níu chân những người con xa quê. Huế vừa dung dị, mộc mạc, vừa uy nghiêm, cổ kính nhưng lại thấm đẫm nét thơ, gợi trong lòng du khách thập phương bao nỗi nhớ thiết tha về một buổi chiều thu xứ Huế mộng mơ, tuyệt đẹp.